Một cuộc điều tra của Inland Revenue (Cục Thuế Nội địa) đã phát hiện ra rằng các gia đình giàu nhất của New Zealand chỉ trả khoảng dưới một nửa số tiền thuế trên mọi hình thức thu nhập so với phần lớn người dân New Zealand khác.
Sau khi Luật sửa đổi năm 2020 được thông qua, IRD đã có quyền yêu cầu các gia đình giàu nhất cung cấp thông tin thu nhập của họ. Sau hai năm điều tra, Dự án Nghiên cứu Cá nhân giàu có đã phát hiện ra các lợi nhuận vốn (capital gains) chưa được đánh thuế từ các doanh nghiệp, bất động sản và các khoản đầu tư khác đã làm méo mó hệ thống thuế, ủng hộ cho những người giàu nhất của đất nước.
Bộ trưởng IRD David Parker cho biết nghiên cứu “đột phá” này đã tiết lộ một “chênh lệch lớn giữa tỷ lệ thuế mà người dân New Zealand bình thường phải trả trên toàn bộ thu nhập của họ so với những người siêu giàu”.
Parker nói: “Chúng ta đã biết rằng một số người giàu nhất của New Zealand không trả thuế trên một số khoản thu nhập của họ, nhưng chúng ta chưa biết số tiền đó là bao nhiêu, cũng như tỷ lệ thuế hiệu quả (effective tax rate) của họ trên toàn bộ thu nhập.
“Các công dân của chúng ta như thợ thủ công, y tá, giáo viên, nhân viên lễ tân, thợ làm tóc, nhân viên vệ sinh, kỹ sư và chủ doanh nghiệp nhỏ đều phải trả một tỷ lệ thuế hiệu quả cao hơn nhiều so với những người Kiwi giàu hơn họ.”
Dự án đã thu thập thông tin từ 311 gia đình, chủ yếu có giá trị tài sản ròng hơn 50 triệu đô la, trong thời gian từ ngày 1 tháng 4 năm 2015 đến ngày 31 tháng 3 năm 2021.
Sau khi tính đến sở hữu các doanh nghiệp, bất động sản và các khoản đầu tư khác, cùng với lương của họ, tỷ lệ thuế hiệu quả trung bình của họ là 9,4%, so với 20,2% đối với những người New Zealand “trung bình”. Cả hai con số đều bao gồm các khoản thanh toán như trợ cấp và hưu trí, cũng như thuế giá trị gia tăng đã trả.
Inland Revenue cho biết một khác biệt lớn đó là người có thu nhập thấp đến trung bình có xu hướng kiếm nhiều tiền nhất thông qua thu nhập được trừ trực tiếp thuế (như làm công ăn lương) – tỷ lệ thuế lũy tiến phụ thuộc vào số tiền cá nhân kiếm được.
Cơ quan này nói rằng thu nhập chịu thuế cá nhân chỉ chiếm một “phần nhỏ của thu nhập kinh tế của các gia đình giàu nhất New Zealand”, với phần lớn đến từ “sự tăng giá trị (capital gains) của các doanh nghiệp, bất động sản và các danh mục tài chính mà họ sở hữu hoặc kiểm soát”, và tình hình thay đổi khi tất cả điều đó được tính đến, được gọi là economic income “thu nhập kinh tế” (incomes + capital gains)
Đó là tổng số của tất cả các cách mà một người có thể quy đổi ra tiền để chi tiêu, tại môt thời điểm bất kì. Ví dụ, đến từ những thứ bạn mua hoặc sở hữu tăng giá trị, những thứ này có thể được bán để thu được tiền mua hàng và dịch vụ” – còn được biết đến là lợi nhuận vốn (capital gains).
Parker cho biết báo cáo này không phải là về việc truy đuổi những người trốn thuế hoặc “tấn công những người giàu có”.
“Những người giàu có của New Zealand thường là những người làm việc chăm chỉ và sáng tạo tuân thủ các quy định hiện tại. Họ đã hỗ trợ IRD trong cuộc điều tra này và tôi rất biết ơn điều đó.
“Công việc tuyệt vời trong cuộc khảo sát này sẽ cho phép các cuộc thảo luận về chính sách thuế được dựa trên cơ sở bằng chứng đáng tin cậy”, ông nói.
“Vào cuối năm nay, chúng tôi dự định giới thiệu một dự luật Nguyên tắc Thuế để đảm bảo rằng thông tin như thế này sẽ tiếp tục được thu thập và báo cáo một cách minh bạch.”
Đã có tỷ lệ đáp ứng 90% cho các thông báo pháp lý được phát hành bởi IRD đến 383 cá nhân.
IRD vẫn đang quyết định liệu có thực hiện bất kỳ hành động nào khác đối với những người không đáp lại.
Source: IRD